TÂM SỰ NGHỀ MÔI GIỚI !.
25/04/2020 - 03:04:00 PM | 1292
Ước mơ và thực hiện nghiêm túc sẽ trở thành hiện thực. Con đường thành công không có dấu chân của kẻ lười biếng.

 

  Con đường đến với nghề môi giới của mình rất tình cờ anh chị em ạ ! . Xuất phát từ những khó khăn của bản thân và từ đó hiểu được khó khăn chung của rất nhiều người dân Vũng Tàu nên khi tìm mua giới thiệu cho khách cũng như tìm mua cho mình vậy, xem của người ta cũng như của mình ,đặt lợi ích cộng đồng là trên hết. Làm gì cũng phải đặt chữ TÂM , đạo đức nghề nghiệp lên hàng đầu .

  Trước khi giới thiệu cho người mua là mình đã tìm hiểu thay cho họ rồi, nào là quy hoạch, tình trạng pháp lý, giá cả,ở tp Vũng Tàu nhà/đất nông nghiệp rất nhiều nên rất khó hiểu cho nhiều người , trừ những khu vực trung tâm cũ thì hầu như chỗ nào cũng quy hoạch ,có những chỗ vẫn có thỗ cư mà quy hoạch mấy chục năm rôi vẫn không chịu gỡ bỏ,… quy hoạch gì ,vướng mắc gì là mình nói ngay từ đầu luôn, chứ nhiều người mất rất nhiều thời gian và tiền bạc đi soi nhưng vẫn chưa mua được.

Ở tp Vũng Tàu nhắc đến Nhà Đất là nhắc đến Phan Anh và nhắc đến Phan Anh là nhắc đến Nhà Đất - người làm việc rất có tâm (theo nhận xét của số đông) ,bảo vệ quyền lợi khách hàng là trên hết. Nhiều bài viết từ trước đến giờ trên Facebook đều chận chất , đơn giản,mộc mạc , chân thành , đồng cảm với người dân được nhiều người ủng hộ và quý mến !.

Nghề nào cũng cao quý cũng đáng trân trọng ,nghề chọn người chứ người không chọn nghề được phải không các bạn ?. Lúc còn ngồi trên ghế nhà trường ai cũng có những ước mơ hoài bão , khi học xong đi làm thì không phải ai cũng làm nghành nghề mà mình đã học. 
 
   Sinh ra trong một gia đình nông dân nghèo ở dãi đất miền trung đầy nắng nóng ,hạn hán,gió Lào, mưa bão lũ lụt ,… đó là huyện miền núi Hương Khê - Hà Tĩnh .
 20 năm trước ( năm 2000) xong THPT ( nhiều bạn vào ĐH, CĐ, trung cấp,…còn mình thì thi không đậu ) mình đi lái xe công nông thuê , xúc đất ,xúc cát ,bốc gạch ngói ,xi măng,v.v...
 2001 qua người bạn giới thiệu mình ra Hà Nội làm công ty gạch men . Lúc đầu bảo làm gạch men thì rất hào hứng cứ trông đến ngày để đi làm Nhưng ra thì lại đi bốc gạch đất( đất ướt đã nhào nặn rất nặng ) , bê , bốc , chuyền tay lên cao để sắp vào lò nung . Khi ra lò thì bốc xếp xuống, rất nóng và bụi bặm,... Ở quê cứ tưởng đi ra ngoài Hà Nội hay đi vào nam làm là sướng lắm . Lương 500k/tháng nhưng thử việc nên chỉ được 70% lương, làm được khoảng 2 tháng thấy tương lai mù mịt quá nên xin nghỉ về quê.

 Năm 2003 đi học nghề  . Mình đi buôn ngô ,chính xác hơn là lấy ngô nhà từ huyện miền núi Hương Khê xuống thị xã Hà Tĩnh bán ( bây giờ là tp Hà Tĩnh ) vô tình gặp ông thầy hiệu phó trường nghề ở Bỉm Sơn - Thanh Hóa thấy mình vất vả nên bảo có đi học nghề thì ông xin cho, thế mà mình đồng ý luôn. 
2 năm học nghề phải đi làm thêm để trang trải như phụ hồ, chặt mía, đổ bê tông thuê kéo bằng tay lên tận tầng 1,2,3 thậm chí tầng 4... Mệt lắm vì lắm quá 100% sức lực nhưng cũng cố gắng để trang trải ăn học vì gia đình ở nhà làm nông thì đến mùa lạc, đỗ, ngô bán mới có tiền, cha của mình thì làm Bưu Tá cho xã mỗi tháng 120 ngàn mà ngày nào cũng đạp xe đạp đi đưa giấy tờ ,công văn, thư từ,… khắp xã hiếm trở nhấp nhô núi rừng.

  Năm 2005 vào miền nam .
Đầu tiên dì dượng xin cho đi làm phụ hồ , ở nhờ trong gia đình mỗi dì là phụ nữ còn lại toàn con trai nên cứ ăn xong cơm tối là 3 anh em cùng rửa chén bát rồi giặt đồ áo, đồ nhiều lắm mà giặt bằng tay chứ chưa có máy giặt như bây giờ.
Ở quê thì đồ lót của mẹ là phải giặt riêng, phơi cũng riêng . Nếu trời mưa cha mẹ không ở nhà thì lấy que chọc chứ không dùng tay cầm vì mẹ bảo chui qua đồ lót đàn bà là học dốt. Nhưng khi vào nhà dì là giặt hết, phơi hết,...
  Làm được 1 thời gian ngắn thấy công việc cũng mù mịt Nên xin dì dượng về quê. Tính ngày mai về quê thì chiều hôm đó có dì ở tp Vũng Tàu gọi xuống làm phụ cơ khí. Đi phóng vấn làm cho tư nhân mà người ta không nhận vì mới ra trường chưa biết gì, phải nhờ người quen xin lại mới được đi làm.
Làm được 3 tháng thì nghỉ hết việc, 1 thời gian ngắn sau ra Huế làm công trình.
Lúc đó lương khá cao vì cả tăng ca nữa. 6 tháng làm ở đó là mua được lô đất nông nghiệp để ở rồi Nhưng trong đầu không có ý nghĩ lập nghiệp ở to Vũng Tàu nên cũng không mua ( sai lầm đó mọi người ạ , chậm mất cơ hội lớn )
Sau này vô ra mấy lần nữa và mua chiếc xe máy Wea Anpha cũ rồi cũng hết số tiền đó.

Năm 2007 vào lại Vũng Tàu làm công nhân cơ khí.
Năm  2008 đi lao động ở Dubai , U.A.E  .
 Giữa năm 2010 về nước được còn khoảng 40 triệu vnd tiền mặt không làm được gì cả . tuổi lớn rổi nên cũng muốn lấy vợ lập gia đình để ồn định cuộc sống , quen 1 cô gái trong thời gian và khi đặt vấn đề cưới hỏi thì cô ấy nói " mẹ và anh chị của em không cho em lấy chồng mà phải ở trọ " ( họ chê mình nghèo không có nhà để ở ,trong khi đó họ không hơn gì mình về mọi mặt ) . Nghe câu đó trời đất như sập xuống,ức chế mà không biết nói gì đành ngậm ngùi bye bye trong tủi nhục , suy sụp tinh thần rất nhiều

Lúc này muốn ở lại Vũng Tàu lập nghiệp Nhưng vấn đề nhà ở là cực kỳ khó khăn, không tưởng tượng tương lai rổi sẽ ra sao, cứ mơ ước sao có miếng đất nho nhỏ sau này làm căn nhà nho nhỏ là điều mơ ước khá lớn lao, không dễ gì thực hiện được....

   Cuối 2010 qua 2 vòng phóng vấn mình đươc nhận vào làm trong 1 công ty tại tp Vũng Tàu  .
  Ngoài giờ làm quyết đi tìm mua đất ,tìm chán chê cả năm trời không mua được đất Vì tiền thì không có, phải đi vay mượn khắp nơi mà đất nông nghiệp thì chỗ nào cũng quy hoạch, không dám mua vì toàn sợ mất trắng rồi ôm nợ,... Cả năm sau vẫn chưa mua được đất , Đi tìm kiếm mãi rồi thành CÒ ĐẤT luôn . ( chứ bình thường nếu nghĩ người thẳng thắn thật thà , cộc cằn như mình thì sao mà làm Sale được?! ). 
  Khoảng gần nửa năm vẫn chưa giới thiệu được cái nào Vì lúc đó là sau thời kỳ sốt đất đỉnh điểm + khủng hoảng kinh tế toàn cầu , có nhiều người mua đất nông nghiệp phân lô  từ 2010 đến 2017 bán bằng giá mà cũng không ai mua . Lúc này hầu như ít thấy bóng dáng cò đất khắc hẳn với khi sốt đất thì ai ai cũng làm cò đất, mua bán ,cò kéo diễn ra náo loạn. 
Khi không ai làm thì mình làm. Thật sự là rất khó khăn về nhiều mặt, công nghệ thì chưa phát triển ,cũng không có ai để học hỏi , cứ tự mày mò vậy đó . rồi cũng đến ngày giới thiệu bán được 1 căn nhà với người dv mà thường hay dẫn mình đi mua đất . Khách cọc rổi nhưng cũng chưa nhận được tiền dịch vụ , vui mừng lắm luôn nhưng cũng hồi hộp và thấp thỏm đến cả tháng sau mới nhận được tiền . Từ đó có động lực để theo đuổi . Vẫn biết ơn và nhớ ơn người dịch vụ ấy đã cho mình bén duyên với nghề môi giới bđs .

  Tranh thủ ngoài giờ làm việc đi xem nhà đất và đi dẫn khách . thời gian làm việc tại Cty lúc đó hầu hết là 10h/ngày ,thậm chí 13h/ngày , nhiều khi không kịp ăn cơm mà mua cơm hộp vào Cty trốn ăn trong giờ làm việc.

Đêm về thì đăng bài ( hồi đó máy cùi lắm hầu như viết không có dấu ) Mà đăng bài thì họ cũng Không duyệt cho CỘNG VỚI đi đâu người ta cũng Ghét "Cò Đất " lắm vì nghe nói toàn Kê Giá NÊN mình lập cái Group " MUA BÁN NHÀ ĐẤT VŨNG TÀU MIỄN TRUNG GIAN , https://www.Facebook.com/groups/muabannhadatvungtau.vn " để mọi người tự do mua bán trao đổi trực tiếp trên đó luôn , Group hoạt động rất hiệu quả, giúp rất nhiều người mua bán trực tuyến thành công và qua đó cũng là nhịp cầu nối giữa người cần mua cần bán và người làm dịch vụ nhà đất nữa .

 Nhóm này hiện tại đang hoạt động rất chất lượng bậc nhất nhì về lĩnh vực bđs tại Vũng Tàu. Vừa rồi mình mới đổi tên
 Và sau này còn nhiều Groups khác nữa . Nên mình cực kỳ bận rộn, làm việc đến tận 12h đêm thậm chí 1h sáng Để đăng bài, tìm bài ,...1 mình duyệt bài cho Group,... Mất ngủ mệt mỏi vào cty thì ngủ gật, nhiều lần thì bị nhắc nhở và kỷ luật . Sau này bài gửi quá nhiểu 1 mình làm không xuể nên mình đưa nhiều người mà mình cảm thấy làm việc vì cộng đồng vào kiểm duyệt bài. Và có nhiều người xin vào kiểm duyệt nhưng duyệt được mấy bài rồi cũng bỏ bê vì làm miễn phí mà.

 Nhiều lúc chủ nhật chở vợ con đi chơi cũng tranh thủ đi xem sản phẩm nhà đất , vợ không hiểu vì chưa làm dv nhà đất nên rất khó chịu, nhiều lần cãi vã nhau vì bắt vợ con chờ đợi.
 Tự tìm tòi sản phẩm mọi nơi ,khắp nhiều ngõ ngách ,hỏi thăm những người quen biết,... tìm những chỗ ngã ba ngã tư ai dán giấy,ai treo bảng là alo hết, hồi đó không được khuyến mãi nhiều như bây giờ nên nộp 50k vào là nhiều khi hết ngay trong ngày , xót tiền lắm nhưng vẫn cố gắng gọi , cứ thấy thông là mừng rồi, nhiều khi điện thoại không đủ tiền gọi , luôn có cuốn sổ ghi chép danh sách người bán ,người mua trong túi.
 Bây giờ thời đại công nghệ 4.0 rồi nên làm việc nhàn và hiệu quả hơn trước rất nhiều, tiết kiệm sức khỏe, thời gian và kinh tế rất nhiều.

Bước ngoặt !
2017 khi không may có sự mất mát đau buồn (...) . Nghĩ là vợ làm Cty độc hại Nên bảo vợ nghỉ về làm dv nhà đất .
Mình bảo vợ thuê cái mặt bằng thì vợ chưa chịu vì lương ck tầm 10tr mà nhà ở còn phải thuê rồi tiền thuê vp nữa sao chịu nổi. Rồi vợ cũng nghe theo mình thuê ki-ot làm địa điểm giao dịch .
Tiền thuê không nhiều Nhưng cả tiền cọc 3 tháng nữa cũng không đủ phải đi vay mượn thêm .
Khai trương vp vào tháng 7 âm lịch 2017 ( nhiều người kiêng còn mình thì không ).
Sau thời điểm này thì giá đất lên , giao dịch nhiều hơn,
Để lấy được đồng tiền dv thật khổ sở, chưa bán thì họ cứ nhờ bán cho bằng được Nhiều khi giới thiệu họ mua bán thành công mà cũng không lấy được tiền hoa hồng nữa, nào là người mua qua mặt, nào là chủ nhà qua mặt, nào là 2 bên cấu kết qua mặt, nào là dv qua mặt , dẫn 1 người rồi đưa dv khác vào làm việc,.. muôn màu cuộc sống .

Giữa 2018 mình xin nghỉ Cty sau gần 8 năm làm việc .

Sau 10 năm kể từ ngày bị 1 vài người con gái chê không dám lấy mình vì không có nhà ở thì nay mình cũng đã có 1 vợ + 2 đứa con và mấy căn nhà + mấy lô đất nữa . Không những thực hiện được ước mơ mà còn có nhà cho người ta thuê nữa. Và trong giới dịch vụ nhà đất Vũng Tàu thì mình là người mua xe hơi đầu tiên ( nhiều người nhiều tiền nhưng không dám mua sợ tốn kém hay.... )
Khi chưa làm nhà đã xác định phải để sân dài 5m sau này để xe  .

Những điều dường như không mơ tưởng tới , không dám mơ vì nghĩ nó quá lớn lao .
Nếu không có ước mơ, không có ý nghĩ thì sao chúng ta làm được, phải có định hướng rõ ràng.

Qua đây chúng ta thấy phải có mục tiêu, Cứ cố gắng làm bằng cái tâm , cố gắng học hỏi kiểu gì cũng đạt được. Chứ đừng ngồi than thở số với phận.

 Mình không thành công về tiền bạc nhưng mình thành công về sự uy tín, sự chân thành, sự an toàn an tâm cho khách hàng, sự yêu mến của những người lương thiện , tất nhiên là cũng không làm hài lòng tất cả mọi người được. 
 Hiện nay mình đã làm dịch vụ môi giới cho hàng trăm , hàng ngàn người mua bán thành công mà mình không đếm xuể . Mặc dù tiền không nhiều nhưng số lượng rất rất lớn. 

⏰ Nên mọi người hãy mơ ước và hành động nghiêm túc thì nó sẽ trở thành HIỆN THỰC.
Học tập cách cho đi , giúp người, giúp đời thì đời sẽ giúp mình và cảm thấy trong tâm lúc nào cũng thoái mái .
=> Cho đi là còn mãi mãi.

          Vũng Tàu 20/4/2020 . Tác giả Phan Anh 

Hotline tư vấn miễn phí: 0973 809 486
Zalo